Đạo và Đời

Ẩn sĩ

Wednesday, 11/04/2018 - 07:52:26

Dốc đứng triền vực sâu Năm ba con sóc đỏ Đuổi bắt vòm lá sao


(Getty Images)

Thơ HỒ THANH NHÃ

Gập ghềnh sơn đạo nhỏ
Dốc đứng triền vực sâu
Năm ba con sóc đỏ
Đuổi bắt vòm lá sao

Đường về Đại Ẩn Sơn
Chập chùng mây xuống thấp
Vài con ong hút mật
Cành hoa dại sườn non


Còn một chút sương đêm
Đón mừng tia nắng ấm
Thời gian qua thật chậm
Giữa cuộc đời biến thiên

Đường khúc khuỷu ổ gà
Cơn xốc nào rêm nhức
Hòn đá rơi xuống vực
Tiếng vọng tít mù xa

Từ giã chốn phong ba
Khách giang hồ chôn kiếm
Tiếng chuông chùa Lộc Uyển
Lồng lộng bóng mây qua

Nhà sư già ngoại quốc
Gió phơ phất tăng bào
Ẩn sĩ quay về núi
Am nhỏ sườn núi cao

Bằng hữu là cây cỏ
Bằng hữu là gió trăng
Tiêu dao ngày tháng đó
Chớp mắt giấc kê vàng

Trăng treo trên đầu núi
Bàng bạc lớp sương mờ
Nai con đi lạc mẹ
Gọi réo bờ suối khô

Dãy nhà thấp đỉnh đồi
Đón mời trăm lượt khách
Bước chân nào an lạc
Bước chân nào thảnh thơi ?

Thiền đường trăm hướng gió
Bát ngát bờ tỉnh mê
Trăm năm là Vô Sự
Tâm nhẹ lối đi về

Cánh hoa đang tàn rũ
Quả mới lại khai sinh
Lộc non đang vừa nhú
Thay lớp lá xa cành


Tiếng chuông ngân trầm ấm
Nhắc một lời tĩnh tâm
Hơi thở dài sâu chậm
Quên thế sự thăng trầm

Gốc sồi trăm năm cũ
Thi sức với thời gian
Con sâu vừa mới nở
Đo từng tấc da sần

Ẩn sĩ bên sườn non
Giã từ đời ngang dọc
Ngắm mặt trời vừa mọc
Nhẹ bước lối đi mòn

Ẩn sĩ trong am mây
Gió chiều lay khóm trúc
Từng giây từng tỉnh thức
Đời như bóng mây bay

Hôm qua và ngày mai
Khoảng cách dài hư ảo
Vẫy tay chào phiền não
Tận hưởng trọn hôm nay.

Viết bình luận đầu tiên

MỚI CẬP NHẬT